không đề
chép tay của chị Vĩnh Anh buổi sáng tinh mơ đến giản dịmột lầu hai phía nhảy xuống giườnghồn chắc vẫn còn say sưa lắmnên bay như hương ra ngoài luôn đến bên bệ đường đá như nệmđầu gác như nêm dù cứng đờnằm đến trưa trời bóng đổ đứngchỉ thấy trong hồn tiết men thơ tỉnh dậy thấy chiều đã ngồi vuôngtrong câu kinh lạ hóa phép rồiđêm ngồi uống với chị hằng ngacòn ta bỡ ngỡ với riêng…